len lén vào hồn nổi nhớ nhung ai
Người ơi có biết yêu “ai” đấy mà!
huyenvan
Níu bước chân em, tĩnh mịch chiều đến
Trinh nguyên sương đêm, lênh đênh mây về
Cung điệu buồn vút ngút đêm thâu lạnh
Hồ Xuân Hương liểu rủ lặng la đà.
Người ơi có biết yêu “ai” đấy mà!
huyenvan
Níu bước chân em, tĩnh mịch chiều đến
Trinh nguyên sương đêm, lênh đênh mây về
Cung điệu buồn vút ngút đêm thâu lạnh
Hồ Xuân Hương liểu rủ lặng la đà.
Em đứng gọi trời đêm lả chả rớt
Âm u đồi núi rãi rơi góc trời
Sắc mây đen âu sầu đời kiếp phận
Đêm xuống hững hờ, hờn giận chân hoang.
Mang kiếp mây trôi, lang thang ngày tháng
Xao xuyến u buồn, lai láng đợi mong
Len lén qua hồn, phơn phớt yêu đương
Duyên trao tình gửi, vấn vương hẹn hò.
Mơ mây tình nồng, mơ gió tình lay
Tuôn rơi giọt lệ, thương vay tình mình
Tim vỡ hắt hiu, bóng hình nhung nhớ
Cung tơ lả lướt, mộng mơ rũ mềm.
Đà Lạt phố vắng, khuya đêm vắng ngắt
Bước chân âm thầm, gió vẳng vọng xa
Đèn phố nhạt nhòa, xóa dấu người thương
Lòng buồn ray rứt, yêu đương dâng sầu.
Huyền Vân
Arizona, tháng bảy năm hai ngàn lẽ bảy
No comments:
Post a Comment